Lão tử 01
Bài học từ câu nói của Lão Tử
Câu nói: "Danh dữ thân thục thân? Thân dữ hóa thục đa? Đắc dữ vong thục bệnh?"
1. Câu chuyện về người làm vườn và bông hoa hiếm
Một người làm vườn tìm thấy một bông hoa quý giá, hiếm có. Anh ta khao khát được mọi người ngưỡng mộ nên mang hoa đến chợ trưng bày. Đám đông xúm lại khen ngợi, nhưng bông hoa héo úa vì thiếu nước và ánh nắng tự nhiên. Người làm vườn hối hận: "Danh tiếng chỉ là bóng mây, sinh mạng mới là rễ cây".
Bài học: Danh tiếng (danh) không quan trọng bằng sức khỏe và sự an yên của bản thân (thân).
2. Câu chuyện về con thuyền và kho báu dưới biển
Một ngư dân nghe đồn về kho báu chìm dưới đáy biển. Anh ta bán hết thuyền, lưới, thậm chí nhà cửa để mua thiết bị lặn tìm kho báu. Nhưng biển cả hung dữ nhấn chìm anh. Trước khi chết, anh chợt nhận ra: "Của cải (hóa) như cát biển, nắm chặt càng nhiều càng trôi mất".
Bài học: Của cải (hóa) chỉ là công cụ, không nên đánh đổi sinh mạng (thân) để tích lũy nó.
3. Câu chuyện về hai người bạn và trái táo
Hai người bạn cùng leo núi tìm trái táo thần. Người thứ nhất hái được trái táo, vui mừng khoe khoang. Người thứ hai không tìm thấy, buồn bã bỏ về. Nhưng kẻ khoe khoang bị trộm cướp táo, còn người bạn kia trên đường về lại phát hiện cả vườn táo hoang. Lão Tử mỉm cười: "Được (đắc) là mầm của mất (vong), mất là hạt giống của được".
Bài học: Được và mất luôn chuyển hóa. Bám víu vào chúng chỉ sinh ra khổ đau (bệnh).
Tổng kết
Hãy tưởng tượng bạn là ngọn núi:
- Danh tiếng như mây mù che đỉnh núi,
- Của cải như tuyết phủ trên sườn dốc,
- Được mất như chim bay qua đỉnh.
Núi vẫn đứng đó, bất động và an nhiên. Lão Tử dạy ta hãy sống như ngọn núi: Trọng "thân" hơn "danh", giữ "tâm" hơn "hóa", và buông bỏ "đắc/vong" để tránh "bệnh".
Nhận xét
Đăng nhận xét